Phú Thọ quê mình đẹp những gấm hoa, câu ca em hát thoảng hương quê nhà, đậm đà vị chè từ tay người hái, thảo thơm chứ quê mình, chứ quê mình.
Người ơi, câu hát đưa tôi về Đất mẹ bao dung. Xốn xang trong lòng nhắc câu chuyện xưa, một thời tuổi thơ, mà người ơi, tháng năm dãi dầu thương người khuya sớm. Áo em bạc màu đồng bãi thắm xanh, hội rét tháng ba hội mưa tháng tám. Giọt mồ hôi rơi cho bông lúa vàng tươi, nặng lòng quê tôi thương câu hát người ơi.
Người ơi, gian khó đã qua rồi, Đất mẹ hôm nay, sáng lên mặt người những cuộc đời mới, từng ngày đổi thay. Mà người ơi, thiết tha ân tình trong lời em hát, sáng tên quê mình đẹp mãi gấm hoa, hội đến tháng ba gần xa náo nức. Tìm về quê tôi trong hơi ấm nồng say, mặn mà câu dân ca em hát chiều nay.
Phú Thọ quê mình đẹp những gấm hoa. Phú Thọ quê mình đẹp như gấm hoa.